Ngẫm lại cuộc hôn nhân này của mình, tôi
thấy nó là trái đắng mà tôi phải trả giá cho sự lựa chọn hống hách và
sai lầm của mình. Tôi không biết trách ai ngoại trừ việc nhận lỗi về
mình. Tôi đã quá sai lầm trong việc chọn vợ để rồi giờ phải trả giá
đắng.
Tôi cũng đã từng có một mối tình đẹp. Ai
cũng khen chúng tôi trai tài, gái sắc. Cô ấy quả thật xinh xắn, lại còn
học giỏi. Mối tình đó theo tôi suốt 3 năm, cho tới tận khi tôi ra
trường, đi làm và kiếm được một công việc ngon nghẻ.
tam su tham kin cho biết
Khi bắt đầu có tiền và có chỗ đứng trong
công việc, tôi nhận thức, vợ không chỉ là người chung sống cùng mình mà
còn như một món đồ trang sức làm tăng thêm danh giá cho mình cả đời. Và
với suy nghĩ này, tất nhiên, cô gái mà tôi đã từng yêu không đáp ứng
được. Cô ấy đẹp, xinh xắn, giỏi giang nhưng cái gốc quê mùa của cô ấy
không thể làm tôi rạng rỡ mặt mày được.
Tôi
quyết định dừng lại trong sự ngỡ ngàng của nhiều người. Cô ấy đau khổ
nhưng khá cứng rắn, không níu kéo cũng không trách hờn. Tôi biết, tôi nợ
cô ấy rất nhiều nhưng cần phải thế. Tôi là người sống thực tế, thậm chí
nếu nói tiêu cực đi một chút thì là người sống thực dụng. Gia đình tôi
có tiếng tăm, tôi muốn làm đẹp cái danh sách đó bằng một người vợ xứng
tầm.
Rồi tôi gặp vợ sắp cưới của tôi bây giờ.
Chúng tôi quen nhau là vì công việc. Khi biết cô ấy là tiểu thư con một
nhà danh giá, hiện cũng đang đi làm chỗ ngon nghẻ, tôi đã nghĩ, đây
thực sự là người phù hợp với mình. Tôi chủ động tấn công, tán tỉnh. Mọi
chuyện dễ hơn tôi tưởng, chỉ có vài tháng là cô ấy chấp nhận lời tỏ tình
của tôi.
Khỏi phải nói hai bên gia đình ưng thuận
cuộc hôn nhân này như thế nào. Bố mẹ cô ấy quý mến tôi ra mặt, thậm chí
còn tạo điều kiện giúp đỡ tôi mọi thứ trong sự nghiệp. Chúng tôi chờ
ngày cưới. Ai ai cũng bảo chúng tôi là đôi lứa xứng đôi, sinh ra dành
cho nhau vì hai đứa phù hợp từ ngoại hình, trình độ đến học vấn.
Phải nói thật một điều là, để nói tình
cảm nồng thắm, tràn ngập yêu thương như hồi tôi yêu cô gái cùng trường
đại học thì không thể. Có lẽ đã qua rồi cái thủa yêu đương cảm xúc đó.
Cái mà tôi tìm được trong cuộc tình này là sự hợp lí chứ không hẳn vì
quá yêu.
Tôi những tưởng cô vợ sắp cưới của mình
ngoan ngoãn, nết na. Nhưng tôi lầm… Nếu không có lần tận mắt bắt gặp tại
trận vợ sắp cưới của mình vào nhà nghỉ với trai, tôi cũng không thể nào
tin được mình sắp lấy một loại gái hư hỏng về làm vợ.
Khi tôi bắt quả tang, cô ta trâng tráo
như không. Thì ra, từ hồi còn là sinh viên, cô ta cũng đã từng chửa
hoang một lần. Sau đó gia đình lo lót cho ra nước ngoài để che đậy đi
cái việc dơ bẩn đó. Về nước, bố mẹ xin cho vào làm một chỗ ngon lành
cũng chỉ là che mắt thế gian. Bản thân cô ta vẫn quen cái thói lăng
nhăng, lẳng lơ nên cứ cặp với hết người này người nọ. Cho tới khi gặp
tôi, cảm thấy tôi chân thành, tôi xác định cưới thì cô ta coi tôi như
cái bến dừng của cuộc đời. Vậy mà trước ngày cưới, cô ta cũng còn muốn
“chơi cố” cho đỡ tiếc đời tuổi trẻ như vậy đó.
Tôi cay đắng, chết lặng khi biết tiểu sử
của cô vợ sắp cưới. Nhưng làm thế nào được, trước mắt thiên hạ cô ta
vẫn là cô gái vàng mười, bao người mơ ước. Gia đình bên vợ biết chuyện
dụ dỗ tôi im lặng, hứa sẽ bảo đảm cho cuộc sống của vợ chồng tôi không
thiếu thứ gì. Họ cũng hứa sẽ khuyên bảo vợ tôi dần dần.
Cái mà tôi nghĩ không phải là giá trị
vật chất mà nhà vợ sẽ lo cho mình. Tôi nghĩ là nghĩ tới danh dự gia đình
nên phải cố cưới trong nhục nhã chứ tôi biết, bản chất của cô ta như
vậy thì cưới nhau về rồi tôi cũng sẽ lại bị cắm sừng mà thôi.
Nỗi nhục này tự tôi chuốc lấy. Những
tưởng mình danh giá lắm nhưng xem ra tôi đáng hổ thẹn hơn nhiều so với
những người đàn ông khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét