Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

Biết anh có vợ mà tôi vẫn chấp nhận làm người tình của anh

Tôi biết mọi người sẽ nguyền rủa và chửi bới, tôi sai tôi chịu, muốn dứt bỏ nhưng tình cảm dành cho anh quá lớn, không biết làm như thế nào để rời xa.

Tôi 30 tuổi, trải qua một lần đổ vỡ hôn nhân và có bé gái 3 tuổi, là nhân viên văn phòng, mức lương đủ để 2 mẹ con sống thoải mái ở vùng quê, dư ít tiền khi ốm đau, sắm sửa. Tôi đã có nhà riêng, đang quen với một anh hơn 3 tuổi. Anh có công ty riêng ở TP HCM, là người thông minh, khó và kỹ tính. Chẳng có gì phải nói nếu như anh độc thân, nhưng anh cũng đổ vỡ một lần trong hôn nhân và hiện tại đã có vợ, người đó chính là nhân tình, nhân viên ngày trước khi anh vừa mở công ty. Mỗi người vợ anh đều sinh cho anh một đứa con trai.

Tôi và anh cùng xóm, cùng quê nhưng mới chỉ biết nhau được gần 2 năm nay. Trước kia tôi đi học đại học và ở lại TP HCM lập nghiệp, kết hôn cho đến khi hôn nhân tôi có vấn đề thì về quê sinh em bé, từ đó tôi ở lại quê. Trong thời gian ở quê tôi mới biết anh thông qua anh rể, anh là bạn thân của anh rể. Chúng tôi quen biết nhau qua những lần tụ tập ăn uống. Tôi là nhân tình của anh. Tôi không biết vì sao lại quen anh, có tình cảm với anh vì tôi là người ghét cay ghét đắng những kẻ ngoại tình, lăng nhăng. Tôi không bao giờ nghĩ có ngày trở thành kẻ thứ 3, phá hoại gia đình người khác. Gia đình tôi giấu kín, bạn bè tôi cũng không nói vì có hay ho gì khi làm kẻ thứ 3. Mối quan hệ này không ai biết, gia đình tôi biết thì chắc ba sẽ lên tăng xông vì có đứa con gái hư hỏng. Tôi bên cạnh anh âm thầm, không đòi hỏi danh phận, tiền bạc.


Lương tâm tôi dằn vặt, đau khổ, quen nhau chưa tròn năm tôi đã nói chia tay với anh không biết bao nhiêu lần. Mỗi lần như thế anh lại níu kéo và tôi không đủ dứt khoát hay vì tình cảm tôi dành cho anh đã quá lớn nên không thể rời xa. Anh có tiền nhưng tôi chưa bao giờ lợi dụng tiền bạc của anh. Anh cũng chỉ tặng quà cho tôi mỗi dịp lễ, chỉ như vậy. Tôi vẫn sống trên đồng lương kiếm được. Nhiều lúc tôi cũng cảm thấy buồn và tự hỏi có thật sự anh thương tôi không khi anh không lo gì cho tôi? Có lẽ tôi quá ích kỷ khi suy nghĩ như vậy. Nhiều lúc tôi nghĩ không biết anh đến với tôi vì cái gì, lợi dụng hay tình cảm thật sự? Thương tôi sao anh chẳng lo cho tôi? Nhiều lúc tôi ghen với vợ anh nhưng làm gì có cái quyền đó. Tôi tự cười vào mặt mình.

Tôi nghĩ trên đời này không có người phụ nữ nào muốn biến mình thành kẻ phá hoại gia đình người khác. Khi viết lên đây, tôi biết mọi người sẽ nguyền rủa và chửi bới, tôi sai tôi chịu, muốn dứt bỏ nhưng tình cảm dành cho anh quá lớn, không biết làm như thế nào để rời xa, kết thúc mọi khổ đau. Thật sự tôi cần mọi người giúp để thoát khỏi nghiệp chướng do chính mình tạo ra. Xin hãy giúp tôi thoát khỏi cuộc sống hiện nay. Tôi muốn kết thúc để sống thanh thản và nhẹ lòng hơn. Xin hãy giúp tôi.

Nguồn: Tam su                              

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét